Trong bối cảnh sự phát triển không ngừng của tiền kỹ thuật số và sự thay đổi trong các quy định mới, cục diện tài chính toàn cầu đang trải qua một quá trình chuyển đổi sâu sắc. Việc thông qua các quy định cụ thể như Đạo luật GENIUS đã mang lại sự rõ ràng về quy định cho các stablecoin, mở đường cho các tổ chức tài chính truyền thống tham gia vào lĩnh vực tài sản kỹ thuật số.

Các ngân hàng hiện đang ngày càng tích cực tham gia vào việc phát triển, cấp hành và tích hợp stablecoin – một loại tiền kỹ thuật số được thiết kế để duy trì giá trị ổn định bằng cách gắn với giá trị của một tài sản dự trữ như tiền tệ fiat hoặc hàng hóa. Trước đây, các tổ chức tài chính truyền thống thường thận trọng với tài sản kỹ thuật số do sự không rõ ràng về quy định và rủi ro liên quan. Tuy nhiên, hiện tại họ đã nhận ra tiện ích của stablecoin trong việc hiện đại hóa thanh toán, giữ chân khách hàng và cạnh tranh với các công ty fintech trong lĩnh vực blockchain.

Sự thay đổi này được thúc đẩy bởi sự rõ ràng về quy định ngày càng tăng, như thể hiện qua Đạo luật GENIUS của Mỹ. Đạo luật này cung cấp một khuôn khổ pháp lý cụ thể cho việc phát triển và vận hành stablecoin, giúp giảm thiểu rủi ro và tăng cường sự tin tưởng của các tổ chức tài chính truyền thống vào lĩnh vực này.
Khi các ngân hàng bắt đầu hỗ trợ thanh toán stablecoin, họ phải đối mặt với một loạt rủi ro mới bao gồm rủi ro tín dụng, thanh khoản, hoạt động và danh tiếng. Để giảm thiểu những rủi ro này, các ngân hàng cần xây dựng một khuôn khổ toàn diện bao gồm con người, quy trình và công nghệ. Điều này đòi hỏi sự đầu tư vào các chuyên gia, quy trình và công nghệ mới để đảm bảo việc tham gia vào lĩnh vực stablecoin một cách an toàn và hiệu quả.
Bốn loại rủi ro chính liên quan đến stablecoin bao gồm rủi ro quy định và tuân thủ, rủi ro an ninh mạng, rủi ro hoạt động và rủi ro thanh khoản cũng như rủi ro đối tác. Để giảm thiểu rủi ro quy định và tuân thủ, các ngân hàng cần có các chuyên viên tuân thủ, luật sư và chuyên gia quan hệ với cơ quan quản lý. Họ cũng cần triển khai các quy trình kiểm soát và công nghệ như hệ thống theo dõi giao dịch và xác minh danh tính.
Về rủi ro an ninh mạng, các ngân hàng cần có một đội ngũ an ninh thông tin mạnh mẽ, các chuyên viên an ninh blockchain và các quy trình bảo mật nghiêm ngặt. Họ cũng cần đầu tư vào các công nghệ như hệ thống phát hiện và ngăn chặn tấn công mạng để bảo vệ hệ thống và dữ liệu của mình.
Rủi ro hoạt động có thể được giảm thiểu bằng cách có một đội ngũ quản lý hoạt động chuyên nghiệp, các quy trình hoạt động chuẩn và công nghệ như hệ thống theo dõi giao dịch. Điều này giúp đảm bảo rằng các hoạt động liên quan đến stablecoin được thực hiện một cách hiệu quả và an toàn.
Cuối cùng, rủi ro thanh khoản và rủi ro đối tác có thể được giảm thiểu bằng cách có một đội ngũ quản lý thanh khoản, các quy trình đánh giá rủi ro và công nghệ như hệ thống theo dõi giao dịch và phân tích dữ liệu blockchain. Điều này giúp các ngân hàng đánh giá và quản lý rủi ro liên quan đến các đối tác và thị trường.
Tóm lại, việc tham gia vào lĩnh vực stablecoin đòi hỏi các ngân hàng phải có một chiến lược toàn diện để giảm thiểu các rủi ro mới. Bằng cách xây dựng một khuôn khổ bao gồm con người, quy trình và công nghệ phù hợp, các ngân hàng có thể tận dụng lợi ích của stablecoin trong khi giảm thiểu rủi ro. Sự kết hợp giữa quy định rõ ràng, chuyên môn và công nghệ sẽ giúp các ngân hàng điều hướng thành công trong lĩnh vực đang phát triển nhanh chóng này.